Hứa Quân Hạo bị đau bật dậy, kêu lên: "A."
Hai tay vung vẩy lung tung, trong lúc vô tình vung trúng một chén đồ uống, làm đổ, đồ uống nhanh chóng vẩy về phía tờ báo cáo kia.
Tiêu Trạch Tễ sắc mặt thay đổi lớn, nhào tới cứu, nhất thời quá vội vàng, không cẩn thận va phải eo, đập vào góc bàn, đau đến hít khí, nhưng hắn không để ý tới bất cứ thứ gì, cuối cùng cũng cứu thành công.
Nghe được tiếng kêu đau đớn của hắn, Khương Tuyết Vi có chút lo lắng, "Tiểu ca ca, ngươi không sao chứ?"
Tiêu Trạch Tễ đặt hết tâm tư lên tay, thận trọng nhìn một chút, "Không sao, không sao, báo cáo không bị ướt là tốt rồi."
Hứa Đức Nguyên thấy hắn trịnh trọng như vậy, lòng hiếu kỳ nổi lên, liếc qua, lập tức tròng mắt không thể rời ra, dính chặt vào phía trên.
Cũng không ai trách Hứa Quân Hạo, nhưng trong lòng hắn rất khó chịu, miệng lẩm bẩm, "Mọi người thật kỳ quái, không phải chỉ là một tờ giấy rách sao? Đến mức phải khẩn trương như vậy sao? Thật là già mồm, a, làm gì đánh ta?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play