Thư Lan ở đó nỡ để con dâu tương lai của mình phải lao động vất vả vào thời khắc quan trọng như thế này? "Con là sinh viên đại học, việc học là quan trọng nhất, ta sao có thể để con chịu khổ như vậy? Tiểu Vi, con gầy đi rồi, Trạch Tễ chăm sóc con thế nào vậy?"
Tiêu Trạch Tễ bất đắc dĩ lắc đầu, lại có cảm giác như mình không phải con ruột.
Khương Tuyết Vi vui vẻ kéo nàng ngồi xuống chiếc ghế sofa bên cạnh, nháy mắt với Tiêu Trạch Tễ, "Sư huynh đối xử với con rất tốt, dù bận rộn như vậy nhưng vẫn dành thời gian chăm sóc con, sáng tối đều đến thăm con, mua cho con rất nhiều đồ ăn ngon."
Tiêu Trạch Tễ gọt táo, cắt thành từng miếng nhỏ, đưa đến trước mặt mẹ hắn.
Thư Lan ưu nhã ăn một miếng, vẫn là rất nể mặt mũi con trai, "Đó là việc hắn nên làm."
"Thư Lan? Là cô sao?" Một giọng nói kích động vang lên.
Thư Lan ngẩng đầu nhìn lên, a, khá quen mặt? "Quan Chí Thành? Ông cũng về nước rồi sao?" Sao lại già đến mức này rồi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play