Thằng ma ốm, quả nhiên là ngươi? Tốt! Có phải hay không trộm tiền trong nhà đi xem phim, cơm bà nội cũng không ăn nổi, cũng không biết hiếu thuận, trên thế giới làm sao có kẻ lãnh huyết vô tình như ngươi.
Giọng Cố Vân chua loét khiến không ít người chỉ trỏ Cố Diệp.
Đều cảm thấy hắn bất hiếu, chỉ lo hưởng thụ một mình.
Cố Vân thấy mọi người đều đứng về phía mình, rất đắc ý, chống nạnh, "Nghe thấy không? Tiểu quái vật, nhanh về bảo mẹ ngươi chuẩn bị lương thực cho tốt, bà nội ta tháng sau sẽ đến lấy, nhà ngươi đói rách cũng không cần gấp gáp, không thể để bà ta đói."
Nàng là người thành phố cao quý, dù chỉ tốt nghiệp trung học thì cũng phải gả vào thành phố.
Mẹ nàng đang xem mắt cho nàng rồi.
Nhà chú tư từ nhỏ đã quen ăn sung mặc sướng, khinh thường những kẻ nhà quê này, không phải sao, giọng điệu hách dịch ra mặt.
Cố Diệp đã quen rồi.
Nhưng Phó Tuyết không phải người dễ bắt nạt, đứng cạnh Cố Diệp, lạnh lùng nhìn Cố Vân: "Già rồi không tự đi kiếm ăn, còn chờ người khác nhai nát đút cho ăn? Cố Diệp nuôi bà nội hắn không sai, không đến lượt ngươi nói ba nói bốn, sao ta nhớ, bà ta đã bán con gái mình cho bố ngươi để mua việc làm, ăn máu người ta rồi, không sợ thối ruột à?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play