Trong lòng quyết định sau khi trở về sẽ đem hết tiền tiết kiệm đưa cho Phó Tuyết, thân là đàn ông không nên giữ quá nhiều tiền, cần phải cho vợ có cảm giác an toàn.
Nhưng số tiền Phó Tuyết đưa cho hắn lại mang một ý nghĩa khác.
Cố Diệp giống như mèo ăn vụng, vừa thấy Phó Tuyết đã vội vàng tiến tới, Phó Tuyết trực tiếp mạnh mẽ ôm cổ hắn rồi hôn lên.
Thể chất của Cố Diệp không theo kịp, rất nhanh đã thở hổn hển, trái lại Phó Tuyết, chỉ là đôi môi ửng đỏ.
Cố Diệp ngượng ngùng cúi đầu, ôi ôi ôi, vợ mình quá tốt rồi.
"Về thôi! Hả?" Phó Tuyết cũng có chút buồn ngủ, hỏi.
"Vợ à, ngày mai gặp!" Cố Diệp giống như cô vợ nhỏ vẫy vẫy tay, lưu luyến không muốn rời đi.
Phó Tuyết lúc này mới xoay người, bên giường của mấy thanh niên trí thức lại đang cãi nhau, hình như là ai đó bị mất tiền.
Phó Tuyết vốn ít kiến thức, đến cả chuyện hóng hớt cũng không có hứng thú, rửa mặt rồi đi ngủ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play