Đó là dù dùng bao nhiêu tiền của đắp vào cũng không thấy thỏa mãn, đạt được rồi tự nhiên lại muốn chiếm đoạt thêm.
Cho nên, Phó Tuyết chưa từng hối hận về lựa chọn của mình, thậm chí còn cảm thấy may mắn.
Ít nhất, nàng đã có được một người đàn ông yêu mình đến như vậy.
Phó Tuyết ngồi đó, còn Cố Diệp thì nằm bên cạnh thao thao bất tuyệt nói rất nhiều, sau hai canh giờ mới ra khỏi phòng.
Tần lão gia tử ngồi ở bàn đá kia đã ngâm mấy ấm trà, nâng lên uống vài hớp.
Thấy Cố Diệp một mình bước ra, liền lên giọng mỉa mai: "Đã chạy bao lâu rồi, mà vẫn còn sức đi nhõng nhẽo à? Sao ngươi lại có cái thói chọc ngoáy như thế? Bỏ mặc lão già này ở một bên không thèm để ý à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play