Thư ký Lâm thật sự cảm thấy xấu hổ, dù sao Phó Tuyết còn chưa có gả về đâu! Sao có thể cái gì cũng để người ta chạy tới chạy lui lo liệu.
Cũng không thể thấy người khác có tiền đồ rồi thì cái gì cũng bắt người ta gánh vác, không có đạo lý như vậy.
Phó Tuyết nhìn thư ký Lâm có chút bồn chồn thì thấy rất buồn cười: "Thư ký à, không thể nói thế được, lúc mới tới tôi còn phải nhờ anh chiếu cố nhiều mà, với cả việc này cũng là vì phúc lợi của thôn thôi.
Tôi và Tiểu Cố đã đính hôn rồi, cũng là một phần tử của công xã, có khả năng thì cũng nên góp một phần sức."
Thư ký Lâm nhìn Phó Tuyết, có chút cảm thán, người với người thật không thể so sánh được, thật là khó có người ở vào vị trí của Phó Tuyết mà còn nghĩ cho mọi người như vậy.
"Dù sao chuyện này tôi phải cảm ơn cô, cô với Tiểu Cố định ngày cưới chưa? Đến lúc đó cho tôi hay với, tôi cũng đến uống chén rượu mừng." Thư ký Lâm đối với Phó Tuyết là hết sức thích, nếu không phải cấp trên muốn, ông ta nào nỡ, đúng là công xã bé nhỏ này không giữ được người tài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT