Ngọn hải đăng ngoài khơi tỏa sáng xa xăm, gió biển gào thét lướt qua mặt nước, trên bãi cát kéo dài hai hàng dấu chân sâu cạn khác nhau. Cát mịn bám vào mắt cá chân cô, tựa như cô đang giẫm lên những dấu chân đã để lại từ nhiều năm trước, bên tai vang lên không phải tiếng gió mà là những tràng cười mơ hồ.
Để không bị ai quấy rầy, Hứa Tuấn thường thuê một bãi biển tư nhân vào mỗi dịp hè. Triệu Doanh Liễm không thích nắng gắt, nhưng vẫn luôn ở bên hai người họ, nằm trên ghế dài, đeo kính râm.
Hứa Tuấn xách theo chiếc phao bơi dành cho trẻ em—loại hình con vịt vàng—đứng ở mép nước, đưa tay về phía cô.
“Đừng lo, bố sẽ nắm chặt tay con.”
Cô giẫm lên những con sóng nhỏ tràn vào bờ, sau khi quen với nhiệt độ nước thì dần dần tiến đến gần. “Con vẫn hơi sợ.”
Hứa Tuấn mỉm cười, đeo phao bơi vào người cô: “Chúng ta chỉ chơi ở đây thôi, không ra xa đâu.”
“Mẹ đâu? Mẹ không đến sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play