Hứa Gia thực sự chưa từng nghĩ đến chuyện đi theo con đường núi đó. Việc vất vả mà chẳng được lợi lộc gì như thế vốn không nằm trong phạm vi cân nhắc của cô.
Bây giờ nghĩ lại, Hứa Hạnh rõ ràng đã dự liệu trước rằng cô sẽ bỏ trốn, nên trước khi đi đã thu giữ điện thoại của cô. May mà hôm nay Hứa Hạnh chỉ mang theo vài vệ sĩ. Chùa Thanh Hồ lớn như vậy, cô chỉ cần ngụy trang một chút, trà trộn vào dòng du khách khi nãy là đã may mắn đến được cổng núi.
Hiện giờ cô không có lấy một xu, cũng chẳng có thiết bị liên lạc, về lý mà nói thì căn bản không thể nào từ chùa Thanh Hồ trốn về được phố Liễu Nhứ. Nhưng bây giờ, tình thế đã khác rồi.
Cô nắm lấy cằm cậu, xoay qua xoay lại, chăm chú quan sát nét mặt cậu trong chốc lát. Hiếm khi thấy cậu ngoan ngoãn như thế, cứ để mặc cô làm gì thì làm.
“Cậu cười gì thế?”
“Muốn cười thì cười thôi, có cần lý do gì sao?”
Tâm trạng của Hứa Gia rất tốt, khóe môi cong lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT