Hoài Vương, Thuận Vương, Tuyên Vương so với các huynh trước nhỏ tuổi hơn rất nhiều, bọn họ không thành hôn, hoàng thất cũng không có tôn bối, chỉ có hai người này, một người bị phụ thân khinh thường, xem nhẹ, một người thì tính tình kiêu ngạo, ngang ngược.
Ai mà ngờ đứa trẻ đang đứng trước mặt còn rụt rè hơn cả A Hoành năm đó, điều này thật khiến người ta phải xót xa.
Tiêu phu nhân cũng thất thần đôi chút, nhưng nghĩ lại thấy thế giới rộng lớn như vậy, những chuyện như này có thể xảy ra với bất cứ ai, một lát sau, bà đã lại phản ứng rất nhanh, mời bọn họ ngồi trong phòng khách: “Vương gia, Vương phi, bên này, mời.”
"Tiêu phu nhân không cần khách khí." Xương Vương phi cũng rất mực phải phép với Tiêu phu nhân, còn đặc biệt hành lễ, bà nắm lấy tay con trai của mình, tay kia cũng không buông Chu Chiêu Cần ra, hai tay hai bên đều dắt theo hai hài tử, chậm rãi bước đi, ánh mắt rất ôn nhu, A Hoành nói vài câu, nhưng vẫn không quên nhìn sang phía Chu Chiêu Cần.
Yến Thu Xu vẫn luôn theo dõi bọn họ, trong lòng nàng cũng cảm thấy được an ủi đôi chút.
Hắn không có mẫu thân, cha hắn thì bị giam cầm, nhưng dù sao hắn cũng được Xương Vương phi chăm sóc, do với A Hoành năm đó thì hoàn cảnh quả thực tốt hơn rất nhiều.
Tạ Thanh Vận bước đi cũng không nhanh, nàng lui ra phía sau hai bước, đi cùng Yến Thu Xu, nhẹ giọng nói: "A Xu yên tâm, Vương phi là người lương thiện, nhất định sẽ đối tốt với Nhị hoàng tôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT