Thấy mỗi lúc một nhiều người bắt đầu xôn xao, có ý định lại gần, Cố Trầm Chu bỗng nhiên duỗi tay ra, nhẹ giọng nói: “Cùng tôi ra ngoài hít thở không khí một chút, được không?”
Thật ra, người không quen với kiểu tình huống thế này và muốn rời khỏi sớm vốn là 1551. Vừa rồi, cậu thậm chí còn chẳng nghe rõ cô gái mặc lễ phục màu phấn nói gì, cả tâm trí chỉ tập trung vào việc né tránh ánh mắt của người khác.
Vậy nên khi nghe thấy lời mời của nam chính, cậu lập tức vui vẻ gật đầu, vội vàng đặt tay mình vào tay đối phương.
Ngay sau đó liền cảm nhận được bàn tay khô ráo của người đàn ông siết chặt lấy tay mình, dẫn cậu rời khỏi sảnh tiệc.
Ở một góc khác của hội trường, Lý Ly Tâm đang có chút bực bội.
Hắn đã tìm quanh nửa vòng vẫn chưa thấy người đâu, chỉ phát hiện ánh mắt của đám đông đều đổ dồn về một hướng. Đúng lúc ấy, có người vỗ nhẹ lên vai hắn. Lý Ly Tâm quay đầu lại — thì ra là Lữ Duyên, người hắn tín nhiệm nhất.
Lữ Duyên với mái tóc đỏ rực đầy kiêu ngạo, ngay trên xương lông mày còn đính một chiếc khuyên bạc, cười hì hì nói: “Ê, từ xa đã thấy anh như mất hồn đi tìm gì đó. Tìm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play