Lại có thể đi vào giấc mơ của Lạc Hi.
Xem ra trạng thái tinh thần của cậu ta không ổn định lắm, dễ dàng để An Hà lợi dụng sơ hở xâm nhập vào.
Lạc Hi đi đến trước mặt An Hà, cúi đầu hành lễ: "Chào buổi chiều, Lạc Hạ đại nhân."
Thì ra thân phận của mình trong mơ là Lạc Hạ, An Hà nghĩ.
Đây có lẽ là một trải nghiệm khắc sâu nào đó trong thời thơ ấu của Lạc Hi.
Nhìn thấy vẻ già dặn trưởng thành không hợp tuổi lộ ra trên mặt tiểu vương tử, An Hà tinh nghịch véo má cậu.
Gương mặt trắng nõn nhanh chóng ửng đỏ một mảng. Lạc Hi đến cả ý nghĩ ngăn cản hành động của An Hà cũng không có, lưng thẳng tắp, vững vàng ôm cuốn sách dày cộp, chỉ có đôi mắt màu vàng nhạt thoáng hiện vẻ nghi hoặc không rõ ràng: "Lạc Hạ đại nhân?"
An Hà lấy một miếng bánh bơ nhỏ từ tầng trên cùng của khay bánh ba tầng tinh xảo, đưa đến bên miệng Lạc Hi: "Ăn không?"
"Cảm ơn ngài, con chưa đói." Lạc Hi lễ phép từ chối. "Lạc Hạ đại nhân hôm nay dường như tâm trạng rất tốt, có phải là vì sắp đưa con đi bái kiến thần minh không ạ?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT