An Hà cúi đầu, vuốt ve thanh kiếm gãy đang đặt trên đầu gối: "Khi ta chết ở Thần Điện của Thời Không Chủ Thần, ta nhớ ngươi vẫn chưa có linh tính. Linh tính mỏng manh của ngươi, là được sinh ra trong những năm tháng dài đằng đẵng sau này, chưa bao giờ gặp qua ta, không ngờ vẫn chấp nhất với ta."
Nơi lòng bàn tay hắn lướt qua, máu của Thời Không Chủ Thần dính trên mũi kiếm, cùng với lòng căm hận ẩn chứa trong máu, đều bị tiêu trừ. Máu lưu lại thần lực nhàn nhạt, đối với nhiều người là bảo vật vô giá, nhưng An Hà không cần, giữ lại máu chỉ làm ô uế thanh kiếm của hắn.
Thân kiếm hưng phấn kêu vù vù, đáp lại An Hà.
Nó vốn là một thanh kiếm bình thường, nếu phát triển bình thường, sẽ bị người ta sử dụng vài năm rồi vứt bỏ, hoặc bị bẻ gãy, kết quả lại được An Hà mua từ lò rèn duy nhất trong làng, từ đó bầu bạn cùng An Hà từ khi sinh ra đến khi chết, tạo nên sự huy hoàng. Tất cả của nó đều do An Hà ban cho, chủ nhân của nó cũng chỉ có một vị này.
"Ngọ nguậy rồi sao? Ngươi bị mai táng quá lâu, khó khăn lắm mới được thấy lại ánh mặt trời, lại bị hội nghị đặt lên giá kiếm, quả thật nên ra oai một trận." An Hà tay trái nắm lấy chuôi kiếm, chậm rãi giơ tay, mũi kiếm nhắm thẳng lên trời, "Nhiều năm trôi qua, hãy để chúng ta hợp tác một lần nữa."
Bạch Dạ theo bản năng cảm thấy không yên tâm: "Cơ thể của ngươi không sao chứ?"
An Hà nhếch khóe miệng: "Ngươi có tư cách xem thường ta từ khi nào vậy, Bạch Dạ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play