An Hà suy tính kịch bản trong đầu, miệng hỏi Lạc Hi: "Ngươi nói Lạc Hạ đã ngã xuống?"
Lạc Hạ là biểu tượng tồn tại của vương quốc, cũng là người từng gần gũi với thần nhất. Bất kể là thân phận nào, dân chúng khi nhắc tới đều tràn đầy sùng bái và tôn kính. Nhưng Lạc Hi không để ý vấn đề An Hà gọi thẳng tên Lạc Hạ, cho dù bản thân Lạc Hạ có ở đây, cũng sẽ không so đo chuyện nhỏ nhặt này. Ông ấy xưa nay không thích sự câu thúc của quyền thế và lễ tiết rườm rà, nếu không cũng sẽ không nhường ngôi vua cho người khác trong thị tộc.
Nếu năm đó Lạc Hạ cố ý tranh giành ngôi vua, vương tộc truyền thừa đến bây giờ tất nhiên là huyết mạch của Lạc Hạ.
Tâm nguyện lớn nhất của Lạc Hạ, là đi theo tín ngưỡng của chính mình.
Thế nhưng, thần lại giao phó nhiệm vụ quan trọng nhất, cũng là nặng nề nhất cho ông, khiến ông kéo dài hơi tàn đến ngày nay.
Lạc Hi nói: "Sau khi Ngụy Thần ra đời, Lạc Hạ đại nhân tự trách khôn nguôi, áy náy vô cùng, không màng an nguy bản thân áp chế Ngụy Thần, nhưng sức người cuối cùng không đấu lại thần lực, cho dù là thần giả dối cũng vậy." Lạc Hi dừng một chút, "Kết quả chính là như bây giờ, Lạc Hạ đại nhân bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play