Sau khi tiến vào, Đàm Chân đảo mắt đánh giá Lương Kinh Kinh, “Vẫn ổn chứ?”
Lương Kinh Kinh kéo căng khóe miệng, không nói một lời.
Từ Ninh đi vào sau Đàm Chân, đứng đằng sau vị cảnh sát đang chỉnh sửa tư liệu, hỏi: “Ngạn Kỳ, chúng tôi đã làm xong thủ tục rồi, còn chuyện gì nữa không?”
“Tạm thời không có gì, có thể đi rồi.”, Vị cảnh sát nhìn Lương Kinh Kinh, nhắc nhở: “Đừng tắt điện thoại, nếu xảy ra vấn đề vẫn phải liên lạc với cô, không liên lạc được là rắc rối đấy.”
Lương Kinh Kinh khẽ gật đầu.
Từ Ninh dường như rất thân với vị cảnh sát kia, sau khi hai người trò chuyện đôi câu, Lương Kinh Kinh nhận lại túi, theo hai người đàn ông rời đi. Tuy nhiên, ngay sau khi rời đồn cảnh sát, Lương Kinh Kinh bước sang một bên. Từ Ninh nhìn vào dáng vẻ này, vỗ vô vai Đàm Chân, “Tôi về trước, có việc thì cứ tìm tôi, hai người nói chuyện đi.”
Đồn cảnh sát ở đây đã có từ rất lâu rồi, xe điện đỗ ngay trước cửa hẹp trong ngõ nhỏ, mặt đường lát đá gập ghềnh, gót giày của Lương Kinh Kinh đi trên đường phát ra tiếng lộc cộc nhịp nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT