Hai mươi phút sau, Đàm Chân đến thật.
Anh mặc áo sơ mi quần đen mà bước ra từ trong thang máy, phong cách ăn mặc chỉnh tề này lại càng đẹp trai và rắn rỏi hơn bình thường. Trên hành lang không một bóng người, anh đẩy cánh cửa của lối đi an toàn ra.
Quả nhiên có một bóng người đang ngồi trên bậc thang.
Lương Kinh Kinh quay đầu lại trông thấy anh thì đứng dậy, nhặt cuốn sách tiếng Anh kê ở dưới mông lên: “Có biết ở đây nóng thế nào không?”
Nóng đến mức cô phải buộc hết tóc lên. Cũng may trong hành lang có một cửa sổ thông gió.
Đàm Chân nhìn cô rồi không biết xấu hổ mà còn cười cười.
Anh nhìn lướt qua túi đựng sách trên mặt đất rồi cúi người cầm giúp cô: “Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT