Canh cá giữ nguyên hương vị vô cùng tươi ngon, Thừa An uống một ngụm xong đôi mắt đen láy đều híp lại, xem đến Khang Hy có chút buồn cười.
Bé lại uống thêm hai ngụm nữa, dường như chê cái thìa đút quá chậm, tay nhỏ trực tiếp vịn vào bát kéo về phía mình.
“Cái tính nôn nóng này của con là giống ai thế?” Khang Hy miệng thì nói vậy, nhưng tay lại phối hợp đưa bát qua, nhìn bé uống từng ngụm lớn ừng ực.
Đừng nói, nhìn bé uống ngon lành như vậy, Khang Hy cũng có chút muốn nếm thử canh cá, vì thế chờ đút xong cho bé liền sai người múc cho mình một bát.
Thừa An vừa mới ăn một bát canh trứng lại uống thêm bát canh cá, bụng nhỏ lúc này đã căng tròn, dù vẫn còn hơi thèm cũng không quấy nữa.
Sau khi bé yên tĩnh lại, Khang Hy bưng bát canh cá lên uống, cảm thấy hương vị quả thực không tồi.
Chờ ngài uống xong canh lại cầm đũa ăn thêm chút thức ăn, cúi đầu liền phát hiện người trong lòng đã ngủ mất.
“Con thật biết hưởng thụ.” Khang Hy thấy bé ăn xong ngả đầu là ngủ liền cười nói một câu, ngay sau đó ôm bé đứng dậy về tẩm điện.
Dỗ bé ngủ xong, Khang Hy ngồi ở sập gian ngoài vừa đọc sách vừa thuận miệng hỏi: “Dận Tự bọn họ cùng Thừa An ở chung thế nào?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play