Mùa đông trời tối sớm, mặt trời vừa lặn trong phòng đã tối om.
Khang Hy nghỉ ngơi xong liền tỉnh lại, thấy “lò sưởi nhỏ” trong lòng còn đang ngủ, chỉ bảo Lương Cửu Công thắp một ngọn đèn đặt ở bàn trên giường La Hán cách đó không xa để chiếu sáng, ngay sau đó tự mình dời bước qua đó xem sách.
Xung quanh noãn các người chờ không ít, nhưng lại rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng lật sách rất nhỏ của ngài thỉnh thoảng vang lên.
Một lát sau, Thừa An cuối cùng cũng tỉnh lại. Bản thân bé chính là một “lò sưởi nhỏ”, đắp chăn nhỏ ngủ vốn dĩ vừa vặn, ai ngờ vừa rồi Khang Hy tỉnh lại sợ bé bị lạnh, lúc đứng dậy thuận tay đem chăn của mình đắp thêm lên người bé, thành ra giữa ngày đông lại làm đứa trẻ bị nóng tỉnh giấc.
Một cái chăn nhỏ cộng thêm một cái chăn lớn của người trưởng thành đối với bé mà nói chẳng khác nào ngọn núi, phải một lúc lâu mới giãy giụa ra được từ bên trong.
“Vạn tuế gia, tiểu A ca tỉnh rồi ạ.” Lương Cửu Công là người đầu tiên phát hiện bóng dáng nhỏ bé ngồi dậy trong chăn, nhỏ giọng nhắc nhở.
Khang Hy trên giường La Hán rõ ràng nghe thấy ông nói, lại căn bản không có phản ứng, giơ tay lật trang sách tiếp tục xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play