Cổng sân không đóng, cỏ dại mọc um tùm trong sân, căn nhà bên trong lại không có chút ánh đèn nào.
Tô U U chỉ có thể đoán rằng căn nhà này không có ai ở. Lúc ngồi xe đến đây, cô ta cũng đã trông thấy rất nhiều căn nhà tối om, đủ để thấy khu dân cư hẻo lánh này gần như chẳng có mấy ai sống.
Với một người từng quen sống trong xa hoa như Bạch Dao mà nói, chắc chắn sẽ rất khó chịu.
“Meo meo ~”
Tô U U ngồi xổm dưới đất xoa đầu con mèo đen, cô ta đã nghe thấy tiếng bước chân phía sau nên cố tình bày ra dáng vẻ dịu dàng nhất, lẩm bẩm với con mèo nhỏ bằng giọng điệu đáng yêu: “Em cũng không có ai cần sao? Giống như chị vậy, chẳng có ai thích.”
Nói đến cuối, cô ta cúi đầu đầy mất mát, dường như nhớ tới chuyện vì bản thân có xuất thân bình thường mà vẫn luôn bị người khác bắt nạt, khuôn mặt nghiêng của cô ta còn vương đầy vẻ u buồn.
Một cô gái biết nhẹ nhàng nói chuyện với động vật, đáng yêu biết bao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT