Bạch Dao nói: “Mình về thôi.”
Lục Sanh siết chặt vạt áo, đáp với giọng nghèn nghẹn: “Ừ.”
Trên đường về, Lục Sanh không nắm tay Bạch Dao. Trước giờ, trong mắt cô, anh luôn là người lạc quan, tràn đầy sức sống, nhưng lúc này anh chỉ cúi gằm mặt. Tuy vẫn đáp lại lời cô bằng nụ cười, song có lẽ chính anh cũng không nhận ra rằng nụ cười ấy gượng gạo đến nhường nào.
Đến trước cửa nhà, Bạch Dao tươi cười nói: “Hôm nay đi dạo với anh vui lắm, lần sau tụi mình lại đi dạo cùng nhau nữa nhé.”
Lục Sanh khựng lại một chút, chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt đen thăm thẳm lặng lẽ nhìn cô.
Bạch Dao đảo mắt, ý cười chất chứa thêm vài phần tinh quái, cô bước lên hai bước, nâng mặt anh lên, kiễng chân hôn nhẹ lên khóe môi anh. Sau đó cô lùi về sau, làm bộ e thẹn vẫy tay chào: “Lục Sanh, mai gặp lại nha.”
Nói rồi cô quay lưng bước vào nhà, đóng cửa lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play