Cả nhóm đều không có một ai dám manh động, cuối cùng là Giang Tầm mở lời đầu tiên: “Xếp hàng xuống xe đi.” Mọi người mới rón rén lục tục bước xuống xe.
Lúc này đã là hoàng hôn, ánh chiều tà phủ lên cả thị trấn toàn những toà nhà sơn trắng khiến khung cảnh trở nên yên bình và ấm áp. Nếu không phải vừa nãy bọn họ tận mắt chứng kiến hai người chết ngay trên xe, e rằng bọn họ thật sự sẽ tưởng rằng mình đang đi du lịch.
“Cô Bạch ơi! Hôm nay con cùng ba ra ngoài chạy xe, nhưng con vẫn ngoan ngoãn đọc sách làm bài tập đấy ạ!”
Cô bé buộc tóc hai bên ríu rít nói chuyện với một người phụ nữ, ngẩng đầu nhìn cô bằng ánh mắt rạng rỡ, phấn khích đến mức gần như muốn nhảy cẫng lên: “Con còn thuộc lòng được cả bài ‘Vịnh Liễu’ nữa đó! Ngày mai con chắc chắn sẽ đạt điểm tuyệt đối trong bài kiểm tra chép thơ!”
Người phụ nữ rút một bông hồng đỏ nở rộ ra từ trong bó hoa mà mình đang ôm trước ngực rồi đưa cho cô bé: “Điều Điều ngoan lắm, mai cô sẽ mang kẹo cho con ăn.”
Những người vừa xuống xe chỉ có thể thấy bóng lưng thướt tha của người phụ nữ kia. Giọng nói của cô rất dịu dàng, ngọt ngào và sinh động, khi nói chuyện với trẻ con lại càng thêm ấm áp mềm mại.
Cô bé tên Điều Điều ôm lấy bông hoa, vui đến mức cười tít mắt, còn dựa đầu vào eo người phụ nữ, nũng nịu cọ cọ đầy thân thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play