Tựa hồ như là Vệ Sở cũng có thu liễm lại một chút, nhưng chỉ là “tựa hồ” mà thôi. Cho tới tận bây giờ, cậu ta vẫn chưa chịu từ bỏ, vẫn âm thầm theo dõi cuộc sống của Bộ Chung Yểu.
Nhắc đến Vệ Sở, sắc mặt Bộ Chung Yểu cũng không khá hơn chút nào: “Trước kia tớ từng phát hiện đồ trong ký túc xá có dấu hiệu bị người ta động vào, còn mất mấy món đồ lót, chỉ có đồ của tớ là bị mất, đồ của bạn cùng phòng thì vẫn còn nguyên. Chuyện này chắc chắn là do cậu ta làm.”
Thậm chí có mấy lần học thể dục phải tới phòng thay đồ để thay đồ thể thao, Bộ Chung Yểu cũng cảm nhận được ánh mắt lén lút như đang rình trộm mình. Sau khi biết chuyện, Cổ Nguyệt Thuyết lại đi tìm Vệ Sở để dạy dỗ cậu ta một trận, nhưng rõ ràng Vệ Sở không có ý định dừng lại.
Hiện giờ ngày nào Bộ Chung Yểu cũng đi cùng Cổ Nguyệt Thuyết, nên ít nhiều cũng cảm thấy an toàn hơn.
Bạch Dao nghe đến đây thì trong lòng cũng đã phần nào hiểu rõ về người tên Vệ Sở đó. Bộ Chung Yểu và Cổ Nguyệt Thuyết ăn xong liền tay trong tay rời khỏi căn tin, tìm một nơi khác tiếp tục tình chàng ý thiếp.
Bạch Dao còn đang nghĩ ngợi, cúi đầu nhìn xuống thì thấy trong khay của mình đã chất đầy một đống thịt. Cô quay sang hỏi người bên cạnh: “Sao anh lại gắp hết thịt cho em thế?”
Thẩm Tích chỉ ăn rau và ớt xanh, ngồi dựa sát vào người Bạch Dao, nở nụ cười ngây thơ: “Anh có gì tốt cũng đều muốn để dành cho em hết cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play