Miệng Bạch Dao thì cứ không ngừng ghét bỏ Thẩm Tích bẩn, nhưng động tác trên tay lại vô cùng dịu dàng, từng chút một lau sạch cho cậu, chẳng mấy chốc, cậu đã trở lại dáng vẻ sáng sủa gọn gàng của một thiếu niên ấm áp như ánh nắng mặt trời.
Điện thoại của Bạch Dao cũng vì bật đèn pin quá lâu mà cạn pin hoàn toàn, cô đành phải cất nó vào túi. Lúc này Thẩm Tích lại ngoan ngoãn giành lấy túi của cô để cầm giúp.
Cậu chẳng hề thấy ngại khi phải đeo chiếc túi xách màu hồng của con gái trên người mình.
Thẩm Tích nắm lấy tay Bạch Dao, lấy lòng nói: “Dao Dao, hôn một cái nữa.”
Bạch Dao đưa tay đẩy mặt cậu sang một bên, kéo cậu đứng dậy: “Hôn cái gì mà hôn? Em còn chưa nguôi giận đâu!”
Thẩm Tích trưng ra vẻ mặt đáng thương nhìn cô, chẳng khác gì một con thú nhỏ đang khát khao được chủ nhân tới xoa xoa vuốt ve.
Nhưng Bạch Dao lại không mềm lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play