Lục Dao vừa nghe tin thì lo lắng đến mức không chịu nổi, lập tức phải quay về trong thôn hỏi thăm một chút rốt cuộc là chuyện như thế nào. Hai người thu dọn xong cửa hàng, trở về nhà thay quần áo, vội vàng lên xe quay trở lại Loan Câu thôn.
Dọc đường, Triệu Bắc Xuyên không ngừng trấn an hắn: “Không sao đâu, nếu thật sự không thể bỏ tiền, thì ta sẽ đi phục lao dịch, như vậy chúng ta còn có thể tiết kiệm được ba quan tiền mà.”
“Không được.” Lục Dao suy nghĩ thấu đáo hơn hắn. Thứ nhất, lần này phục lao dịch không phải ở địa phương mình, đường đi trở về cũng chẳng biết phải mất bao lâu. Thứ hai, tu sửa hoàng lăng không giống như đào kênh, làm đường – loại việc đó đều do quan trên quản lý. Mà bên kia thì quan lại chắc chắn không dễ nói chuyện, một khi xảy ra chuyện muốn thương lượng cũng khó. Vạn nhất bị bệnh hay bị thương, bên cạnh lại không có ai chăm sóc, nói chung là Lục Dao thật sự không muốn để hắn đi chuyến này.
Hai người vội vã quay xe trở lại thôn, khi đi ngang qua cổng làng thì gặp mấy phụ nhân và phu lang đang ngồi dưới gốc cây nói chuyện phiếm. Bên trong có Điền nhị tẩu tử, phất tay chào Lục Dao: “Lục Dao về rồi đó hả!”
“Dạ, nhị tẩu tử.” Lục Dao vừa xuống xe đã đi lại gần. Những người này phần lớn đều từng mua đậu hũ của cậu, nên đều quen biết với Lục Dao.
“Hôm nay sao lại có rảnh rỗi mà trở về vậy?”
“Ài, không phải vì chuyện lao dịch sao. Nghe nói năm nay không được dùng tiền để miễn, nên ta với Đại Xuyên trở về hỏi thăm một chút.”
Đinh thím nói: “Đúng là có chuyện vậy, năm ngoái mỗi hộ nhiều nhất chỉ phải nộp ba đinh, năm nay nhà ta có năm đứa con trai đều phải đi, lo đến mức mấy hôm rồi không ngủ được ngon giấc.”
Một phụ nhân khác nói: “Biết sao được, chẳng lẽ mình lại có thể chống lại quan gia sao? Phải đi thì đi thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT