Khi Lục Dao và mọi người đến nơi thì trời đã gần sang giờ Dậu. “Đã tìm được người chưa?”
Mã Khoan đáp: “Lâm công tử từng ghé qua quán rượu phía trước uống vài chén. Nghe lão bản nói thì hình như trên đường bị một nhóm lưu manh kéo đi.”
Lục Dao nghe vậy, lập tức cau mày: “Đã tìm kỹ mấy con ngõ nhỏ quanh đây chưa?”
“Đang tìm,” Mã Khoan nói. “Ta vừa từ tửu phường gọi thêm mấy người đến hỗ trợ. Chắc là sẽ sớm có tin.”
Triệu Bắc Đẩu sốt ruột: “Sao lại đột nhiên chạy ra ngoài uống rượu thế không biết?”
“Đừng vội,” Lục Dao trấn an. “Xem có tìm được không. Nếu không thì ta sẽ đi gọi thêm người đến giúp.”
Khoảng thời gian đốt xong một nén nhang, từ một con hẻm gần đó vang lên tiếng hô: “Tìm thấy rồi!”
Cả nhóm vội vã chạy về phía ấy. Lâm bá xô qua đám đông lao tới đỡ Lâm Tử Kiện, ôm lấy người mà run giọng: “Thiếu gia của ta! Ngài làm ta sợ chết khiếp! Sao lại một mình chạy đến chỗ thế này? Áo quần sao lại rách rưới thế kia?”
Triệu Bắc Đẩu cau mày: “Đừng lo mấy chuyện đó nữa, mau đưa thiếu gia nhà ngươi về trước đã!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play