"Tôi không đi." Tiêu Ái Nguyệt cố chấp dị thường, "Dù chị có bắt tôi chết, tôi cũng không xin lỗi."
"A." Trần Vãn Thăng cười lạnh ngồi lại ghế bưng ly sứ khắc hoa mẫu đơn liền phát giác bên trong đã không còn trà, sau đó đành phải đặt xuống trở lại, động tác liên tiếp trông khá buồn cười, "Cô cho rằng tôi sẽ không làm cô tổn thương sao? Tiểu Tiêu, đứa khôn vặt giỡn dai như cô đụng phải chuyện lớn liền hoang mang lo sợ rồi sao? Khang Thụy Lệ không phải người cô có thể đắc tội, cô phải hiểu rõ cái gì là quan trọng nhất."
"Tôi không cảm thấy tôi sai." Tiêu Ái Nguyệt là điển hình ăn mềm không ăn cứng, thái độ Trần Vãn Thăng vừa mềm xuống, cô đã có chiều hướng thả lỏng người, "Tóm lại tôi sẽ không xin lỗi.
Chị Thăng, tôi biết chị thất vọng nhưng tôi sẽ không nhận sai về chuyện này, tôi cảm thấy bản thân không làm gì sai, dù sau này chị không thèm để ý thì tôi cũng sẽ không cúi đầu."
"Oắt con cô sao lại bướng bỉnh như thế?" Cuộc trò chuyện hôm nay khiến Trần Vãn Thăng hoàn toàn gặp khó, cô giơ tay biểu thị thái độ kiên quyết, "Tôi đã sống bốn mươi mấy năm, hạng người gì chưa thấy qua? Tiểu Tiêu, tôi không truy cứu việc này, cô nghĩ bản thân không làm gì sai? Tốt thôi! Vậy cô cứ việc kiên trì, kiên trì cho đến khi cô không thể kiên trì nổi nữa thì thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT