Thẩm Văn Khâm chắp hai tay, chống cằm trầm ngâm, đột nhiên giọng điệu cao lên, mỉm cười nhìn Ứng Thâm: "Tôi nghĩ ra một khả năng."
Ứng Thâm tò mò, nhìn hắn tiện tay cầm lấy cuốn sổ lò xo trên bàn, đặt trước mặt, rồi dùng tay trái rút một cây bút mực đen từ ống đựng bút, mở nắp bút, trực tiếp dùng tay trái viết một dòng chữ, nét chữ lưu loát tự nhiên, như thể bẩm sinh đã vậy.
Nhưng Thẩm Văn Khâm là người thuận tay phải mà? Hắn vẫn luôn dùng tay phải.
Chưa hết, hắn nhướng mày với Ứng Thâm, đáy mắt ẩn chứa ý cười. Tay phải lại cầm thêm một cây bút, hai tay cùng lúc viết, viết những câu khác nhau, nhưng lần này, tốc độ viết của hắn chậm lại, nét chữ cũng không còn phóng khoáng như thường ngày, mà có chút tỉ mỉ như đang luyện chữ.
"Thuận cả hay tay! Thâm tàng bất lộ nha anh bạn!" Một cảnh sát bên cạnh như đang xem xiếc, hai mắt sáng lên, nói: "Anh có thể đi làm gián điệp được đấy, chú Tom!"
Ứng Thâm cũng nhìn chằm chằm vào cuốn sổ lò xo, ánh mắt như phát hiện ra món đồ chơi mới lạ, vừa kinh ngạc vừa phấn khích.
Thẩm Văn Khâm mỉm cười, đáy mắt có chút đắc ý: "Cảm giác đánh bại thiên tài ở một phương diện nào đó thật sự rất tuyệt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT