Châu Hoa ngồi sau bàn, hai tay bị còng, nhưng vẻ mặt lại ung dung, tùy ý, ngồi một cách lười biếng, như đang ở nhà mình vậy.
"Tiến sĩ, cái áo sơ mi của cậu đẹp đấy, nhìn là biết người tinh anh rồi."
Ứng Thâm đi tới, ngồi xuống đối diện gã.
"Tôi cứ mong ngóng cậu đến, mà cậu mãi không đến, đợi đến sốt ruột cả người. Nhưng mà nói cho cậu biết, tôi không ngờ cuộc sống ở đây lại khá tốt, cơm nước cũng tạm được, khi nào cậu cũng đến ở thử xem, tốt lắm, không lừa cậu đâu." Châu Hoa nhún vai một cách thoải mái.
Ứng Thâm đặt tay lên bàn, nhìn gã một cách bình thản: "Thấy cuộc sống quá sung sướng rồi à? Tôi có thể bảo người ta “chăm sóc” anh thêm đấy."
"Thôi khỏi." Châu Hoa cười cười, xua tay lịch sự.
"Những gì cần nói tôi nghĩ người khác đã nói với anh đủ rồi, tôi vào thẳng vấn đề luôn. Chúng ta làm một giao dịch, tôi nói cho anh biết chúng tôi bắt anh như thế nào, để anh chết cho rõ ràng, anh nói cho tôi biết vị trí thi thể của Lưu Hinh Văn." Ứng Thâm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT