Chiều hôm đó Mễ Lạp đã quay trở về thế giới của mình, tiện thể mang theo hai cây giống táo đỏ và một giỏ quả táo đỏ. Ban đầu cô còn định mang theo một con cá sống, nhưng cuối cùng lại thất bại trong việc đưa lậu. Rõ ràng là những sinh vật sống ở thế giới đó không thể mang qua đây được, ít nhất là hiện tại vẫn chưa thể. Tiểu Bạch được cô để lại bên cạnh lão Bạch, nó và những người bạn nhỏ của mình chơi đùa vui vẻ đến nỗi quên cả đường về.
Sau khi trở về nhà, Mễ Lạp lập tức lên đường đến huyện Thanh Vi.
Bố mẹ Mễ Lạp đã lâu không gặp con gái, tất nhiên là có một phen hỏi han ân cần, cả nhà vui vẻ hạnh phúc.
"Con về đúng lúc lắm, sắp đến giờ ăn cơm rồi." Mẹ Mễ Lạp cười tít mắt kéo cô vào nhà.
"Mẹ ơi, con còn có vài thứ trên xe, để con mang xuống đã." Mễ Lạp vừa nói vừa định đi mở cốp xe.
"Có gì mà vội thế? Ăn cơm trước đã." Mẹ Mễ Lạp với vẻ mặt như đã hiểu rõ mọi chuyện: “Mẹ còn lạ gì con chứ, chắc lại là đồ bổ dưỡng thôi, bố mẹ ăn nhiều đến phát ngán rồi."
Mễ Lạp: "Hehe." Đả kích tấm lòng hiếu thảo của con gái như vậy có ổn không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT