Cái rắm của chồn hôi không chỉ thối, mà còn có tác dụng gây tê liệt, đúng là vũ khí sinh hóa học chết người. Nếu không có buff siêu cấp chống lại hiệu ứng tiêu cực thì chẳng thể nào chịu nổi.
Tích Bạch Thần cố gắng nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được. Đang định chạy ra khỏi phòng thì Mễ Lạp đã nhanh chân hơn, cô bịt mũi "A a a a" rồi nhảy qua cửa sổ trước.
Trong phòng tràn ngập mùi khó tả, lâu không tan. Dù cửa lớn cửa sổ đều mở toang, xịt thuốc khử trùng, chăn ga gối đệm rèm cửa bên trong đều đem đi giặt lại một lượt, trong vòng một hai ngày cũng không thể ở được. Đúng vậy, cái rắm của chồn hôi, sức mạnh lớn đến thế đấy.
Mễ Lạp chạy một mạch ra bờ sông "ùm" một tiếng nhảy xuống, lăn lộn rửa sạch mùi trên người. Ba bốn mươi phút sau, cô ủ rũ đi về, toàn thân ướt sũng, hai tai cụp xuống trông thật đáng thương.
Tích Bạch Thần nhìn thấy buồn cười, lấy khăn tắm quấn cô lại, nhẹ nhàng nói: "Phòng ngủ của tôi tạm thời không dùng được, cô phải chịu trách nhiệm đấy."
[Tôi sẽ giúp anh dọn dẹp một phòng khác.]  Mễ Lạp ngồi trên đùi anh, ủ rũ nói.
"Sao lại mặt mày ủ rũ thế kia?" Tích Bạch Thần hiếm khi an ủi: "Ai chẳng từng đánh rắm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play