Lòng Quan Lĩnh và Tào Thiến ngập tràn nghi vấn, nhưng không đặt câu hỏi mà kiên nhẫn chờ Hình Diệp giải thích.
Hình Diệp nói: “Trong mấy thần thoại sáng thế mà người đời biết, có thần thoại tương tự kể về việc thần linh diệt vong nhân loại sau khi sáng tạo. Trong lúc vô tình hoặc xuất phát từ nguyện vọng tốt đẹp, thần linh đã sáng tạo nên nhân loại, lại do thất vọng vì nhân tính con người mà quyết định tiêu diệt nhân loại.”
Quan Lĩnh khó hiểu nói: “Anh cho rằng Benedict cảm thấy thành vĩnh viễn mình sáng tạo ra không đủ lý tưởng, nên ông ta muốn hủy nó đi, lần nữa tạo nên cái mới sao? Nhưng suy đoán này có căn cứ gì không? Với lại tại sao Benedict vẫn chưa ra tay?”
“Chỉ là một loại cảm giác, muốn đưa ra một suy nghĩ làm tham khảo thôi.”
Hình Diệp cũng không giải thích nguyên nhân, bởi vì anh không thể nói ra chuyện gương nhỏ.
Ban đầu Hình Diệp cho rằng gương là con rối cuối cùng mà đại sư Benedict chế tạo ra, vì chưa kịp trao cho hạt nhân nên trở thành phế phẩm, bị ông ta vứt vào sông. Nhưng sau khi nhìn thấy lão Nick, Hình Diệp phát hiện suy nghĩ ban đầu của mình đã sai lầm.
Cơ thể của con rối linh hoạt hơn anh tưởng tượng, nếu Benedict tự mình chế tạo một cơ thể, như vậy ông ta có thể hoàn thành tác phẩm mà khi còn sống chưa thể làm xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT