Cái này… Thật sự là năng lực của “Mắt chân thực” sao?
Hình Diệp nghi ngờ nhìn gương đồng bằng đôi mắt nhỏ như hạt đỗ đen. Giọng nói của gương chắc nịch, thậm chí cậu còn đấm đấm ngực.
Đúng là Hình Diệp có nghi ngờ cô chị hai của Tào Thiến là người chơi phục mệnh, nhưng không hề chắc chắn như tấm gương. Gương chỉ cần đối mặt là đã nhìn ra được rồi. Anh bèn hỏi: “Hình như tôi cứ quên hỏi, trước đây cậu tìm thấy người chơi khác như thế nào trong trò chơi?”
“Chỉ cần một chút thôi là có thể nhìn ra ngay.” Gương lớn dùng hai ngón tay chỉ chỉ đôi mắt thủy tinh của mình: “Có lẽ là từ nhỏ tôi đã cùng cha tôi gặp nhiều người, người khác giả cười tôi cũng có thể nhìn ra. À đấy, anh cũng thường xuyên giả cười lắm.”
Hình Diệp: “… Chúng ta đến cửa tiệm sửa chữa thăm Tào Thiến chút đi.”
Bà chị hai kia đang sửa chữa ở cửa tiệm dầu máy, có chờ ngoài cửa cũng vô dụng, chi bằng đi hỏi Tào Thiến xem hôm nay có thu hoạch gì mới không, dù sao cũng là danh chính ngôn thuận.
Con phố buôn bán này không lớn lắm, hai người họ đi chừng mười phút là đến tiệm sửa chữa. Cửa tiệm đang mở, một lão người rối mặt có dính râu đang giúp Tào Thiến đổi cánh tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play