Hình Diệp tạm thời không muốn để Tào Thiến biết đến sự tồn tại của gương nhỏ, anh chưa hẳn đã tin tưởng cô. Nhưng từ khi biết gương nhỏ chính là Lục Minh Trạch, Hình Diệp lại không nỡ cứ để cậu mãi nằm trong túi đồ của mình.
Không tài nào cử động cơ thể, luôn bị giam cầm ở một chỗ đen kịt, chỉ có thể nghe được âm thanh của bên ngoài là cảm giác gì?
Hình Diệp chưa từng trải nghiệm, nhưng anh biết nhất định điều này không dễ chịu. Nếu như được, anh hi vọng gương có thể thường xuyên ra ngoài hít thở không khí, dù chỉ có thể nhìn thấy ánh nắng cũng tốt rồi. Đương nhiên côn trùng với ma thì không cần thấy, chiến đấu đêm nay Hình Diệp không có ý định để gương tham gia. Cậu chỉ cần yên tâm nằm trước ngực Hình Diệp, được anh bảo vệ là đủ.
Nếu đã tạm thời như vậy thì bỏ hình tượng bản thân qua một bên đi, dù sao anh cũng đã từng mặc đồ con gái từng có vếu bự, sợ gì ánh mắt của người khác.
Hình Diệp soi gương xong, hỏi Tào Thiến: “Môi hơi khô, cô có son dưỡng không?”
Tào Thiến: “… Không có.”
“Thế quên đi.” Hình Diệp mặt không thay đổi đặt gương lại vào túi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play