Ba người rời khỏi thành phố, lúc này đây, từng bước đi đều rất nhịp nhàng, không còn tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt" làm loạn không gian nữa. 
Ở chỗ rẽ, khôi giáp nhẹ nhàng kéo vũ khí từ mặt đất lên, tựa như đang tạm biệt Lục Minh Trạc.h 
Sau khi rời khỏi thành phố, Tào Thiến cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Khác với Lục Minh Trạch, thành phố giống như một con quái vật khổng lồ, bầu không khí ngột ngạt khiến Tào Thiến và Quan Lĩnh căng thẳng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể đụng phải vách tường, cửa sổ, thang lầu, thậm chí cả không khí cũng có thể gây ra sự tấn công. 
Duy chỉ có Lục Minh Trạch, cậu như có một lớp kết giới bảo vệ, dựa vào cậu, mọi thứ trở nên dễ chịu hơn một chút. 
Không còn cảm giác căng thẳng, Tào Thiến vươn tay chạm vào vai Lục Minh Trạch, nhíu mày hỏi: "Cậu thật sự không nhận ra rằng mọi vật trong Thành đều là ma vật sao? Chúng đâu có lòng tốt như cậu nói đâu, chúng chỉ muốn cắn nuốt những người vô tội vào trong Thành thôi." 
Lục Minh Trạch nhìn thẳng vào Tào Thiến, đôi mắt trong bóng đêm lấp lánh như vô vàn vì sao, anh nghiêm túc nói: "Tôi biết." 
Tào Thiến hơi sửng sốt. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play