Dương thẩm nghe thấy tiếng nói trong màn sương đen thì ngẩn người, một lát sau, bà lẩm bẩm:
 "Chúng ta vì cứu những người còn sống mà giết sạch người giấy. Vậy có nghĩa là... ta có thể giết Dương Đại Tráng?"
Bà cúi đầu nhìn đôi tay mình. Dù không nhìn thấy được nét mặt của bà, Hình Diệp vẫn có thể cảm nhận rõ sự run rẩy qua giọng nói.
Không phải vì sợ hãi, mà là một nỗi oán hận âm ỉ, kéo dài đã lâu.
"Ta có thể giết hắn, ta phải tự tay giết hắn! Chính hắn đã hại chết ba đứa con của ta, giờ còn muốn đưa Tiểu Mao đi làm tế phẩm. Ta có thể giết hắn được không?" Dương thẩm cất tiếng hỏi thứ gì đó trong màn sương đen.
"Đương nhiên là có thể," giọng nói từ màn sương trả lời, "Nhưng lũ người giấy này thật quá quỷ quyệt. Vừa tối đến là chúng đã trốn hết vào trong phòng, chúng ta căn bản không bắt được."
Dường như tất cả bọn họ đều quên mất sự hiện diện của Hình Diệp và tiếp tục trò chuyện. Hình Diệp cảm nhận vết thương do hoạt thi cắn bắt đầu đau nhức, cơn choáng váng cũng ập đến, anh vội cắt ngang câu chuyện:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play