Bên dưới truyền đến âm thanh tru tréo của Nhậm Đình Mạn. Hình Diệp vội vã gấp bệnh án lại nói với mấy người kia: “Đi thôi, nhanh đến tầng 34.”
Thamg máy không thể dùng được nữa, chỉ đành chạy bộ. Tào Thiến bị thương rất nặng, nhưng vẫn cố gắng chạy trước nhất. Mọi người chạy một mạch mấy chục tầng lầu, ai nấy đều thở hồng hộc. Cũng may là thể lực của họ không tệ lắm nên vẫn giữ được tốc độ nhanh chóng.
“Tại sao lại nhảy từ phòng làm việc của tôi chứ?” Quan Lĩnh không hiểu nổi: “Tôi có hại kẻ đó đâu.”
Hình Diệp đáp: “Trên bệnh án không nói rõ nguyên nhân, có lẽ người đó thích vị trí cao nhất, hoặc có lẽ văn phòng của anh vừa lớn vừa yên tĩnh nhất.”
Cửa chính ở văn phòng của Quan Lĩnh không đóng. Hắn bật đèn lên bước vào trong, chỉ thấy một tấm kính đã biến mất. Chỗ làm việc của hắn ở tầng cao nhất, cửa sổ kiểu sát sàn nhà, toàn bộ được lắp bằng thủy tinh cường lực. Trừ phi có sức mạnh của Tào Thiến, bằng không hoàn toàn không thể đập vỡ được.
“Dùng dao kim cương cắt đứt.” Hình Diệp tra xét kính cửa sổ, sau đó lại đi tới trước cửa: “Cánh cửa này cũng bị cạy ra.”
Quan Lĩnh: “Năng lực của người da đen mạnh thật đấy. Vừa cạy cửa vừa cắt thủy tinh vào đêm hôm khuya khoắt, tại sao có thể thành công chứ? Không có báo động ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play