Hình Diệp nghĩ mình đang rất cần một chiếc gương thật sáng, để anh xem dáng vẻ lúc này của mình.
Trên mặt bàn không có gương, nhưng lẽ ra gương nhỏ phải ở trong túi áo của anh. Sau khi tiến vào thế giới, bao giờ chiếc gương chỉ nhỏ bằng nắp bình dịch dinh dưỡng cũng sẽ nằm trên người anh. Ở thế giới bệnh viện gương cũng nằm trong bộ đồ bệnh nhân, chỉ là Hình Diệp bị mất trí nhớ ngay ngày đầu tiên đã làm mất nó.
Trên người anh bây giờ là một chiếc sơ mi kẻ ca rô, Hình Diệp bèn duỗi tay sờ và tìm thấy tấm gương trong túi áo. Anh vừa định lấy ra thì chợt thấy con linh cẩu hồi nãy đang nhe răng với mấy người trong phòng, hung ác nói: “Còn nửa tiếng nữa mới tan làm, mấy người cất điện thoại rồi chăm chỉ làm việc đi! Ai mà không làm là tôi nhớ mặt đấy, coi như người đó về sớm.”
Hình Diệp nhìn thấy trên thẻ nhân viên của gã có ghi Lư Hưng Phát, Phó quản lý Nhân sự, Nhậm Đình Mạn là Quản lý.
Ban nãy Lư Hưng Phát còn bày ra vẻ nịnh nọt với Nhậm Đình Mạn, còn bây giờ nước dãi đang rớt từ hàm răng gã, ánh mắt nhìn nhân viên như thể nhìn món ăn.
Vốn là chủ tịch một công ty lớn, đương nhiên Hình Diệp có biết hàm nghĩa của từ “Xã súc”*. Chẳng lẽ đây là thế giới phô bày một vài thứ ẩn giấu trong lòng con người ra thực tế ư?
*Xã súc – 社畜-Shachiku là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản. 社 trong 會社 (Câu lạc bộ hoặc tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là “Súc vật của công ty”. Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên nổi tiếng tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á. Ý của nó dùng để chỉ những nhân viên làm việc vất vả như trâu như chó cho công ty, không có thời gian để nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play