Hi Cửu Ca và Lê Hàn Quang hỏi đáp qua lại, ngữ khí lại có chút lễ độ, khiến người xung quanh vô cùng kinh ngạc. Cơ Thiếu Ngu lập tức tiếp lời: “Cửu Ca một lòng tu luyện, lúc ra tay khó tránh khỏi nặng tay. Lần trước chất tử phun không ít máu, thương thế chắc cũng không nhẹ. Nếu các ngươi cần dược liệu gì, cứ đến tìm ta.”
Lê Hàn Quang mỉm cười đáp: “Đa tạ hảo ý của Thái tử, nhưng thương thế của ta đã không còn đáng ngại, không dám phiền đến Thái tử.”
Cả hai đều giữ lễ, nhưng nói xong, không khí lại căng thẳng kỳ lạ. Cơ Ninh Tự đúng lúc đang tò mò về Lê Hàn Quang, liền hỏi: “Nghe ca ca nói, ngươi còn từng tỉ thí với ca ca ta? Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi, sao có thể đánh ngang cơ với ca ca ta chứ?”
Câu này coi như hỏi trúng người rồi. Lê Hàn Quang không liếc về phía Cơ Thiếu Ngu, chỉ ngoan ngoãn cụp mắt đáp: “Quận chúa quá lời, không dám nhận. Ta sinh vào năm 7703, đến nay gần một nghìn ba trăm tuổi.”
Cơ Ninh Tự nghe thế thì sửng sốt: “Vậy ngươi và ca ca ta sinh cùng năm? Ngươi sinh vào ngày nào?”
“Nguyên đán.”
Lê Hàn Quang vừa dứt lời, mọi người liền im bặt, ngay cả Hi Cửu Ca cũng khẽ nhướng mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play