Vô cùng náo nhiệt chào đón một năm mới, sau khi xem pháo hoa xong, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi. Diệp Du sau khi tắm rửa mặt xong, đi đến phòng của bọn nhỏ xem chúng có ngủ ngon không.
Diệp Du đến trước phòng Đỗ Hiên, giúp Đỗ Hiên đắp chăn cẩn thận, rồi vuốt ve mặt Đỗ Hiên và hỏi: “Ban ngày sao con không chơi cùng các em?”.
“Bọn họ ồn ào quá, con ngại bọn họ phiền.” Đỗ Hiên với vẻ mặt nghiêm trang trả lời.
“Giờ là Tết, đúng là thời gian để chơi và vui vẻ. Nếu con không muốn chơi cùng bọn họ thì ba sẽ không ép, nhưng bọn họ cũng là con của ba. Nếu con chán ghét bọn họ, ba sẽ rất buồn.” Diệp Du nói nhỏ với Đỗ Hiên.
“Con không chán ghét bọn họ.” Đỗ Hiên lập tức nói: “Bọn họ là em của con, nên con sẽ không chán ghét. Chỉ là con thấy bọn họ quá ồn ào và phiền phức thôi. Tuy nhiên, mặc dù thấy phiền, nhưng con vẫn thích bọn họ vì bọn họ cũng là con của ba và phụ thân.”
“Ba sẽ không cưỡng bách con phải chơi với họ, chỉ cần con không chán ghét bọn họ là đủ. Ngày mai con có thể tiếp tục làm những điều con muốn.” Diệp Du hôn lên trán Đỗ Hiên: “Bởi vì bọn họ còn nhỏ, ba sẽ chú ý hơn đến bọn họ, nhưng trong lòng ba, tất cả các con đều quý giá như nhau. Ba rất yêu con.”
“Con cũng rất yêu ba.” Đỗ Hiên nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play