Sau khi suy nghĩ kỹ càng, trong lòng người cảnh vệ trung niên cũng vô cùng bất an, cơ bắp trên mặt hắn không ngừng run rẩy vì đau đớn kịch liệt, tay cầm nỏ không ngừng lắc lư muốn nhắm chuẩn vào người phụ nữ này, nhưng đầu ngón tay vẫn run nhè nhẹ! Thân hình của đối phương vẫn luôn không cách nào lọt vào khung ngắm, cuối cùng hắn chỉ có thể áp dụng cách bắn dự đoán, ngón tay khẽ nhúc nhích liền bóp cò.
"Xùy" một tiếng vang nhỏ, một mũi tên nỏ trực tiếp bắn ra, bên trên còn có ánh điện lẹt đẹt! Người phụ nữ này thét lên một tiếng, lại tránh được chỗ hiểm, bị bắn trúng cánh tay trái, toàn thân nàng run rẩy, tay trái mềm nhũn rủ xuống, hiển nhiên đã tạm thời không thể cử động, nhưng cả người vẫn nhanh nhẹn không hề bị ảnh hưởng, tiếp tục xông lên!
Trong nháy mắt, khoảng cách giữa hai người đã rút ngắn xuống còn ba mét, tại khoảng cách này, tấn công tầm xa đã gần như không có tác dụng, giơ tay nhắm chuẩn trong quá trình cũng rất dễ bị tấn công, người am hiểu cận chiến sẽ chiếm theo thượng phong.
Người phụ nữ này có một đôi tất đen mê người, đôi chân dài liên tục đá ra, người cảnh vệ trung niên nhấc hai khuỷu tay lên gắng sức chống đỡ, nhưng bị đá trúng thân vẫn kêu đùng đùng, cả người liên tục lùi lại.
Không chỉ vậy, Phương Lâm Nham từ phía sau lưng nhìn lại, thương thế sau lưng của gia hỏa này cũng đang chuyển biến xấu, lượng lớn máu tươi từ khe hở của da thịt đã hóa thành than chảy ra, hiển nhiên đang ở vào trạng thái vô cùng bị động.
Nhìn thấy một màn này, Phương Lâm Nham không nhịn được nhìn về phía tủ triển lãm bên cạnh, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại xúc động mãnh liệt: Đó là lập tức nhào tới đập nát tủ, kiểm tra công Ước Mayflower rồi rời đi!
Một loạt động tác này liền mạch lưu loát, năm giây cũng không cần.
Nhưng ngay lúc đó lý trí liền nói cho hắn biết, không thể mạo hiểm! Độ khó mốc lịch sử của Học Giả bây giờ xem ra là lớn nhất, muốn Khế Ước Giả chiến đấu lẫn nhau, như vậy rất khó nói nội dung mốc lịch sử của cô nàng tóc vàng là gì.
Phương Lâm Nham tính toán một chút, nếu mình xông lên cưỡng ép phá hủy tủ, có hơn sáu thành khả năng sẽ bị cả hai bên đồng thời giáp công! Dựa theo thực lực hiện tại của hắn, có thể nói là tuyệt đối không có khả năng may mắn thoát khỏi.
Ngay tại khoảnh khắc Phương Lâm Nham do dự, người phụ nữ đột nhiên bước nhanh về phía trước, thúc đầu gối vào bụng người cảnh vệ trung niên! Người cảnh vệ trung niên dưới tình huống này thế mà lại gào lên một tiếng, ngang nhiên phản kích, rút ra một con dao găm từ bên hông, trực tiếp đâm vào bụng dưới của nàng.
Một kích này lập tức khiến cô nàng tóc vàng phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau khi trúng một kích này, nàng lại nghiền ép ra tiềm lực từ trong đau đớn, đột nhiên lật người về phía trước, cả người lộn ngược đầu xuống chân lên, hai chân thon dài giữa không trung hung hăng quấn một vòng, quấn chặt lấy cổ người cảnh vệ trung niên, sau đó đột nhiên dùng sức hất văng hắn ra ngoài.
Giảo cổ quăng ngã! (tạm dịch)
Uy lực của lần tấn công này không nằm ở chỗ quăng ngã, mà là ở chỗ hai chân phát lực làm tổn thương nặng đốt sống cổ vốn mỏng manh! Phương Lâm Nham thậm chí còn nghe được tiếng "rắc" giòn vang khi xương cổ của người cảnh vệ trung niên bị hất văng ra ngoài.
Sau khi bị ngã ra ngoài, đầu người cảnh vệ trung niên còn đập mạnh vào tường, từ trong miệng "phốc" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ sàn nhà trước mặt! Hai chiếc răng của hắn cũng bị gãy, đau đớn kịch liệt không chịu nổi, trước mắt lóa lên ánh sao.
Thế nhưng hắn cũng là người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, biết lúc này một khi bị đánh ngã, đối mặt chính là công kích điên cuồng như bão táp của địch nhân đã chuẩn bị sẵn, cho nên người cảnh vệ trung niên cắn chặt răng, gắng sức lăn sang bên cạnh.
Quả nhiên, một giây sau khi hắn lăn đi, nơi hắn vừa nằm đã bị một chiếc đèn bàn hung hăng ném tới, mảnh vỡ văng tung tóe kèm theo tiếng "cách cách", tạo thành một vệt máu dài trên mặt hắn.
Trong khoảnh khắc này, người cảnh vệ trung niên cũng biết mình đang ở vào tình thế vô cùng nguy hiểm, bị địch nhân chiếm được tiên cơ, lúc này đã bị dồn đến đường cùng, nếu không liều mạng, chỉ sợ ngay cả cơ hội liều mạng cũng không có.
Vừa nghĩ đến đây, hắn gào lên một tiếng, trên người thế mà lại xuất hiện một luồng sáng màu đỏ, đột nhiên bật dậy từ trên mặt đất, hai tay nắm chặt một khẩu súng lục màu đen.
Sau đó đứng vững tại chỗ, nhắm ngay cô nàng tóc vàng liên tục nổ súng.
Khi hắn đứng lên, cô nàng tóc vàng đã rút con dao găm đang cắm ở bụng dưới ra, nhắm ngay người cảnh vệ trung niên ném mạnh tới, người cảnh vệ trung niên không tránh không né, bị một con dao găm cắm vào ngực trái, lại mặt không đổi sắc tiếp tục nổ súng, nhìn con dao găm cắm trên ngực có vẻ như không hề có ảnh hưởng gì.
Cô nàng tóc vàng nghiến răng nghiến lợi nói:
"Bá Thể dược thủy!" (Thuốc Bá Thể)
Bá Thể dược thủy là một loại dược vật rất biến thái, có thể áp chế đau đớn trên diện rộng, tạm thời tăng cường hiệu quả bị choáng của người uống, tỉ như Kẻ Hủy Diệt là người máy có khả năng chống chịu rất cao, có thể hứng chịu hỏa lực mà vẫn thờ ơ tiến lên, nói một cách trực quan, loại thuốc này có thể tạm thời nâng cao thân thể con người đến trình độ biến thái như người máy.
Bất quá, một khi hết thời gian, thương thế vẫn sẽ bộc phát, thứ này tương tự như thuốc kích thích, dùng để liều mạng tạm thời.
Gặp phải địch nhân tung ra át chủ bài, cô nàng tóc vàng không để ý đến vết thương trên bụng sẽ chuyển biến xấu, trực tiếp lộn người ra sau né tránh, không trung vẩy xuống từng giọt máu, người cảnh vệ trung niên tuy liên tục nổ súng, nhưng thủy chung không đuổi kịp thân hình của nàng, hiển nhiên cô nàng tóc vàng sắp nhảy vào sau vách tường bên cạnh, nàng chợt toàn thân cứng đờ, phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau đớn quỷ dị rồi ngã xuống.
Nắm bắt được cơ hội này, người cảnh vệ trung niên lập tức hít sâu một hơi, ánh sáng màu xanh lam lấp lánh trên khẩu súng, phát động kỹ năng, một hơi đem bốn viên đạn còn lại bắn ra ngoài! Cô nàng tóc vàng bị bốn phát đạn liên tiếp này cùng với xung lực cực lớn đánh bay ra ngoài, đập vào chiếc bàn triển lãm bên cạnh...
Sau khi bốn phát liên tiếp trúng đích, ánh sáng đỏ trên người cảnh vệ trung niên cũng biến mất, hắn lập tức lảo đảo, bất lực ngồi bệt xuống đất.
Lúc này, hắn vẫn không quên quay đầu nhìn thoáng qua về phía Phương Lâm Nham, nhưng lại phát hiện không có bóng người.
Người cảnh vệ trung niên cũng là người quyết đoán, cơ bắp trên mặt run lên, hung hăng đấm mạnh xuống đất, gào lớn:
"Tên nhóc mặc áo khoác kia! Ta nhớ kỹ ngươi rồi, biết Hắc Vu thuật rất lợi hại? Lần sau đừng để ta gặp lại ngươi!"
Nói xong câu đó, thân ảnh của hắn bắt đầu mờ dần, sau đó hóa thành vô số dòng số liệu màu xanh nhạt tạo thành từ 0 và 1, cuối cùng biến mất trong không khí, hiển nhiên là đã thoát ly thế giới này, thành công trở về, bất quá loại dị tượng này người bình thường không thể nhìn thấy, hoàn toàn làm như không thấy.
Vì sao người cảnh vệ trung niên lại nói như vậy? Bởi vì cô nàng tóc vàng trước đó bỗng nhiên cứng đờ kêu thảm, chính là do Phương Lâm Nham nắm bắt được cơ hội, phóng thích một phát Tiên Huyết Tri Chu về phía nàng.
Tấn công của Tiên Huyết Tri Chu vốn rất khó phát hiện, cô nàng tóc vàng không kịp đề phòng, lập tức trúng chiêu.