Tuy nhiên, hành vi của Lý Tự cũng khiến cho Lý Tam cảm thấy áp lực rất lớn, luôn có cảm giác tên vương bát đản Lý Tự này muốn tranh đoạt vị trí đại quản gia Hồ gia với mình.
Tế Nam cách kinh sư kỳ thật cũng không xa, hậu thế ngồi đường sắt cao tốc cũng chỉ mất hơn hai giờ, lái xe thì năm tiếng, nhưng vào thời Thanh mạt, dù có đi cả ngày lẫn đêm cũng vẫn phải mất một ngày một đêm.
Sau khi đến kinh sư nghỉ ngơi một chút, Phương Lâm Nham liền cầm thiếp bái kiến đến Lý phủ ở kinh sư để đưa thiếp.
Không cần phải nói, vì Lý Cung Chương còn khỏe mạnh, nên Lý phủ tất nhiên là đông như trẩy hội, có không ít người ở đây chờ đến mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc có thể được thông truyền vào trong.
Những người chờ đến mức ruột gan nôn nóng này cũng nhàn rỗi sinh nông nổi, thấy Phương Lâm Nham là một người trẻ tuổi / lăng đầu thanh cứ như vậy nghênh ngang đưa thiếp mời, đến cả tiền trà nước cho đại gia môn gác cổng cũng không có, trong lòng liền chế nhạo người trẻ tuổi thật sự là miệng còn hôi sữa, làm việc không đâu vào đâu, mau đến đây cùng bọn họ từ từ chờ đợi đi!
Kết quả khiến bọn hắn mở rộng tầm mắt là, thiếp bái kiến vừa đưa vào không đến nửa khắc đồng hồ, bên trong liền truyền đến liên tiếp tiếng gọi lớn:
"Mời Hồ công tử vào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play