Nghe được báo giá này, Phương Lâm Nham trong lòng vui mừng, thản nhiên nói:
"Ta đã nhắm trúng một khẩu vũ khí cần bán với giá hai vạn ba ngàn điểm thông dụng, bây giờ còn thiếu 14,000 điểm.
Nếu không có món vũ khí đó, Governor's Roar ta sẽ không bán."
Mèo Hoang trong mắt cơ hồ muốn phun ra lửa:
"14,000 điểm! Ngươi thà đi cướp còn hơn!"
Shania trên mặt lộ vẻ tức giận nói:
"Thế này đi, Wrench, giá trị thực của khẩu súng này cũng chỉ khoảng bốn năm ngàn điểm thông dụng.
Mà hiện tại chúng ta cũng rất thiếu điểm thông dụng, ta có một quyển trục, dùng để thế chấp ba ngàn điểm thông dụng, được không?"
Nói xong, nàng liền đưa thuộc tính quyển trục ra cho xem.
Cơ sở cận chiến LV2
Độ hiếm: Màu trắng
Hiệu quả sử dụng: Giúp ngươi nắm giữ cơ sở cận chiến LV2
Yêu cầu sử dụng: Lực lượng 7 điểm trở lên.
Chú thích: Học xong sẽ giúp ngươi có được năng lực cơ sở cận chiến LV2, giúp cho năng lực chiến đấu cận thân của ngươi được tăng lên, tương đương với việc tiếp tục luyện tập vật lộn thông thường một năm đối với một nam tử trưởng thành quen thuộc trình độ.
Chú thích: Học tập quyển trục này cần 1000 điểm thông dụng.
Thấy được quyển trục này, Phương Lâm Nham trong lòng khẽ động, lại lắc đầu cười nói:
"Shania, không phải ta bắt bẻ, quyển trục này của ngươi đáng giá ba ngàn điểm thông dụng sao? Chỉ cần có tiền có thời gian, cơ sở cận chiến LV2 là thứ có thể dễ dàng tăng lên trong thế giới hiện thực."
"Ta dám khẳng định, trong số những thí luyện giả tiến vào lần này, không ít người trực tiếp nắm giữ thứ này rồi, đừng nói chi là việc sử dụng nó còn tốn thêm 1000 điểm thông dụng! Dù sao chúng ta hiện tại cũng là đồng đội tạm thời, báo giá như thế cho ta không hay lắm đâu."
Shania còn chưa lên tiếng, Mèo Hoang liền vỗ mạnh xuống bàn, giận dữ nói:
"Ngươi nói cái gì!"
Phương Lâm Nham cười cười:
"Bình tĩnh, bình tĩnh! Ta vốn không có ý định bán, là ngươi đuổi theo hỏi ta mua, ngươi cũng có thể không mua."
Không khí trong phòng khách lập tức trở nên ngượng ngập, Phương Lâm Nham đứng dậy cười cười nói:
"Quê quán chúng ta có một câu chuyện xưa, mua bán không thành thì nhân tình còn đó, đúng không.
Trên đời này không có việc gì là nhất định thành công, lần này giao dịch không được, chưa chắc chúng ta không có cơ hội hợp tác lần sau, ta đi trước, các ngươi cứ từ từ chọn."
Nghe Phương Lâm Nham nói, Shania khóe miệng miễn cưỡng nở một nụ cười, đứng dậy bắt tay với Phương Lâm Nham, nhìn hắn quay trở lại phòng giao dịch.
Kỳ thật hai người không biết rằng, lúc này lòng bàn tay Phương Lâm Nham đá vào trong túi quần cũng đang ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Lúc trả giá trong mua bán, hai bên kỳ thật đều đang tiến hành đánh cược tâm lý vô cùng kịch liệt, ai có thể chiếm quyền chủ động, người đó sẽ có ưu thế lớn trên bàn đàm phán.
Dựa theo quan sát của Phương Lâm Nham, hắn luôn cảm thấy Mèo Hoang tuy thoạt nhìn rất muốn có được khẩu súng này, thế nhưng, Shania nhìn như bình tĩnh kỳ thật lại càng hứng thú với khẩu súng này hơn.
Mà trong hai người, hiển nhiên Shania chiếm quyền chủ đạo.
Bởi vậy hắn mới tạm thời đổi giọng, nâng mức giá từ 10 ngàn điểm lên 14,000 điểm!
Phương Lâm Nham quay trở lại phòng giao dịch, bình tĩnh ngồi xuống, hắn tin chắc đối phương nhất định sẽ tìm đến mình một lần nữa, đồng thời khi thời gian mua sắm còn lại không nhiều, cuối cùng hẳn là sẽ trực tiếp ra giá chốt.
Đương nhiên, Phương Lâm Nham cũng đã chuẩn bị cho tình huống đối phương từ bỏ, bất quá vậy cũng không sao.
Hắn còn có thể lợi dụng đội trưởng Sean để tái khởi động đàm phán, có điều nếu như vậy, chắc chắn sẽ mất đi quyền chủ động, không thể thiếu việc phải nhượng bộ hạ giá, đó không phải là điều hắn muốn thấy.
Đợi thêm khoảng năm phút, trên võng mạc của hắn liền hiện ra một tin nhắn, là đội trưởng Sean gửi tới.
Thấy tin nhắn này xuất hiện, Phương Lâm Nham triệt để thả lỏng, lúc này dù hắn còn chưa mở tin nhắn, cũng đã đoán được nội dung bên trong.
Sean nhắn lại không nhiều, đại khái là mọi người cùng một đội, còn phải hợp tác với nhau trong một khoảng thời gian dài, Shania và Mèo Hoang hai người cảm thấy 14,000 điểm thực sự hơi nhiều, cực hạn hai người có thể kiếm ra là một vạn hai ngàn điểm, giá này cũng thực sự không ít, hỏi Phương Lâm Nham thấy mức giá này thế nào.
Phương Lâm Nham cười cười, biết lúc này bọn họ đều đang chờ đợi câu trả lời, liền nói trong kênh đội một câu hẹn gặp ở phòng khách, không nói bán, cũng không nói không bán.
Phương Lâm Nham cố ý đợi năm phút rồi mới đi ra, khi đi ra ba người còn lại đã đợi sẵn ở đó.
Mèo Hoang cầm một quyển tạp chí không nhìn bên này, hai tay khẽ run cho thấy hắn cũng không bình tĩnh.
Shania khoanh tay trước ngực, bình thản nhìn Phương Lâm Nham, còn khẽ gật đầu chào hỏi, Sean thì vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang.
Phương Lâm Nham đi tới trước vị trí của mình, cười cười nói:
"Thời gian không còn nhiều, ta nói ngắn gọn, một vạn hai ngàn điểm...
Đương nhiên là không được."
Nghe hắn nói ba chữ này, Mèo Hoang lập tức run lên, Shania và Sean cũng nhíu chặt mày, cũng may Phương Lâm Nham nói tiếp:
"Đã đội trưởng ra mặt lên tiếng, một vạn một ngàn điểm cầm đi, bất quá, phần quyển trục cơ sở cận chiến LV2 kia phải đưa cho ta, nếu như bằng hữu của ta còn sống, hẳn là có chút tác dụng."
Chuyển hướng như vậy nhất thời làm cho bầu không khí trong phòng khách trở nên thoải mái hơn.
Sean cười một tiếng đi lên trước, vỗ vỗ vai Phương Lâm Nham, hiển nhiên cách nói của Phương Lâm Nham khiến hắn rất có thể diện.
Mèo Hoang và Shania nhìn Phương Lâm Nham ánh mắt cũng không còn sắc bén như trước, cảm thấy người này vẫn là biết điều.
Nói thật, bọn họ trước đó đều đã chuẩn bị tâm lý, nếu thực sự không được thì 14,000 điểm cũng cắn răng lấy luôn.
Lúc này Phương Lâm Nham không những đồng ý giao dịch, còn chủ động hạ giá một ngàn điểm, lập tức khiến bọn họ có cảm giác nhặt được ba ngàn điểm thông dụng.
Về phần phần quyển trục cơ sở cận chiến LV2 kia, Mèo Hoang và Shania hai người cũng coi như vật kèm theo, đúng như Phương Lâm Nham nói là không đáng tiền.
Thế nhưng hai người bọn họ lại không biết, quyển trục này đối với người khác mà nói ý nghĩa không lớn, nhưng đối với Phương Lâm Nham, lại đáng giá ngàn vàng! ! Dùng "trong tuyết đưa than, nướng thận lớn lại cho tiểu tỷ tỷ" để hình dung cũng không quá đáng.
Bởi vì nó đại biểu cho tức chiến lực quý giá, hơn nữa còn là lực lượng chiến đấu cận thân mà Phương Lâm Nham đang cần gấp để bổ sung! Mà trước đó ở phương diện này hắn hoàn toàn trống rỗng.
Không chỉ có vậy, nếu như dựa theo trình tự bình thường rèn luyện, Phương Lâm Nham muốn đạt tới cơ sở cận chiến LV2 là chuyện xa vời, bởi vì thân thể mệt mỏi của hắn căn bản không thể chịu đựng được cường độ vận động lớn, huống chi còn phải kiên trì mấy tháng cùng người đối luyện tích lũy kinh nghiệm?
Sau khi có được quyển trục này, Phương Lâm Nham trở lại phòng VIP chuyên dụng, không nói hai lời liền tốn 1000 điểm thông dụng để học.
Lượng lớn thông tin liên quan đến cơ sở cận chiến cùng hạng mục chú ý liền tràn vào trong đầu, thậm chí toàn thân trên dưới bắp thịt cũng bắt đầu có chút co giật, rõ ràng là đang ghi nhớ vào bắp thịt...
Hắn hơi nhắm mắt lại, tiêu hóa những kiến thức đột ngột xuất hiện này.
Một lát sau, Phương Lâm Nham khẽ gật đầu, coi như đã hoàn toàn nắm giữ cơ sở cận chiến LV2, một lần nữa tập trung vào ván cờ cạnh tranh.
Sau đó hắn liền gọi Ruto tới hỏi thăm mấy chi tiết, một hồi lâu sau, hắn đem tất cả mọi thứ có thể nghĩ tới trong đầu suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng hoàn thiện kế hoạch của mình, liền một lần nữa mở khu thần bí trân tàng, ý vị thâm trường lẩm bẩm nói:
"Giai đoạn thứ nhất kết thúc, tiên sinh, ta đã trở lại, chúng ta hãy bắt đầu ván quyết định...
"
*
Cùng lúc đó,
Ở một hành tinh khác trong hệ sao xa xôi.
Trên hành tinh này ánh sáng không mãnh liệt, trên trời nổi lơ lửng những đám mây màu xám tro, phiến lá và rễ cây của thực vật trông giống như tóc héo úa của người chết, tổng thể đều lộ ra vẻ âm u đầy tử khí, không có chút sinh cơ nào.
Ngược lại trên mặt đất có những thực vật râu dài màu xám trắng sinh trưởng rất sum suê.
Tới đây, liền phảng phất như rơi vào một nấm mồ to lớn và tử tịch, ngay cả con người cũng sẽ trở nên u ám.
Nhưng bây giờ, sự tĩnh mịch trên hành tinh này lại bị từng đợt tiếng súng vang lên phá vỡ.
Lần theo đầu nguồn tiếng súng, có thể thấy một tiểu đội ba người đang di chuyển theo đội hình chiến đấu, trên người bọn họ mặc bộ giáp khung xương kim loại tự mang động lực, di chuyển chậm mà nhanh, đang giao chiến với một loại sinh vật có tốc độ rất nhanh.
Những sinh vật này phát ra tiếng kêu khàn giọng xuyên qua khu rừng, ngoại hình rất khó nhìn rõ, chỉ có thể phân biệt được bề mặt da rất thô ráp, dường như có lớp vỏ xương bảo vệ, tư thế chạy rất quỷ dị, nhưng lại bị hỏa lực mạnh mẽ của ba người áp chế đến mức căn bản không có cách nào tới gần.
Có một con sinh vật có vẻ không cam chịu bị áp chế, đột nhiên lao ra, thế nhưng giữa không trung nó liền bị đạn bắn trúng liên tục, khiến nó không ngừng cuộn tròn trên mặt đất, máu màu xanh đen chảy ra, tiếp xúc với lá rụng trên mặt đất liền bốc lên từng đợt sương mù màu trắng, sau đó run rẩy chết đi.
Đột nhiên, có mấy con quái vật màu đen từ xa chạy tới, gia nhập vào đám quái vật đang truy kích tiểu đội, lập tức tạo thành thế bao vây đối với tiểu đội.
Nhưng khi thấy cảnh này, đội trưởng dẫn đầu không những không sợ mà còn mừng, lập tức gọi mấy câu trong bộ đàm, liền thấy trong lòng bàn tay hắn, nổi lên một khối màn hình giả lập, phía trên hiển thị thông tin bản đồ toàn bộ khu vực, trên bản đồ dùng chấm đỏ và chấm xanh lá cây để đánh dấu tình hình địch ta tức thời.
Sau đó đội trưởng nhanh chóng ấn vào mỗi chấm đỏ trên bản đồ thông tin, rồi đột nhiên đưa tay nắm chặt, hẳn là đã phát động kỹ năng nào đó!
Ngay sau đó liền thấy, trên bầu trời trong nháy mắt bắn xuống mấy chục đạo hào quang tựa như trường mâu màu vàng kim, ghim chặt mỗi con quái vật màu đen xuống đất.
Sau đó, quái vật bắt đầu cháy hừng hực trong ngọn lửa màu vàng chói mắt, những con quái vật này liều mạng giãy dụa cũng không làm nên chuyện gì, trong thời gian ngắn chỉ còn lại bộ xương trắng um tùm! Mà bộ xương vẫn duy trì tư thế giãy dụa đau đớn.
Thấy cảnh này, mấy con quái vật màu đen vốn đang nhanh chóng tụ tập từ xa kêu lên một tiếng, nhanh chóng rời đi, khi rời đi thậm chí có cảm giác hoảng hốt, rõ ràng cái chết của đồng bọn đã gây chấn động lớn cho chúng.