Thời gian ăn trưa ở nhà hàng có không khí khác với buổi tối, nó sáng sủa và ồn ào hơn, mất đi phần nào sự riêng tư và lãng mạn.
Cũng là bầu không khí dễ khiến con người cảm thấy căng thẳng và kích động.
Cố Diệp nhìn Kiều Dương có vẻ sắp tức giận, lòng đầy lo lắng, cẩn thận ngồi sát lại gần cậu hơn.
Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy căng thẳng: "Em đừng giận, nghe anh giải thích được không?"
Nói xong, dưới gầm bàn, nơi không ai thấy, anh dùng chân khẽ chạm vào chân Kiều Dương.
Kiều Dương lùi chân lại một chút, thờ ơ liếc anh:
"Vì những lời anh nói, em đã thật sự coi anh là bạn. Còn tin cả chuyện anh cần nghe nhạc piano để giảm bớt áp lực công việc nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play