Ánh mắt ẩn sau tách trà bằng sứ trắng bỗng hiện lên ý cười, khóe môi khẽ nhếch lên rồi hạ xuống.
Cố Diệp đặt tách tà xuống, như đùa mà nói: “Kiều thiếu gia nhà họ Kiều mà làm người giúp tôi điều trị, e rằng tôi không có đủ tiền mời.”
“Hà, anh khách sáo gì chứ. Chẳng phải chỉ là chơi và bản piano nhẹ nhàng thôi sao.” Kiều Dương nói với vẻ thoải mái.
Sau đó hắn lại cười tinh nghịch, như thể vừa chiếm được lợi thế: “Đúng lúc tôi rất thích cây Thiên Lại Chi Âm nhà anh, nếu có thể chơi nó mỗi ngày, tôi cũng sẽ vui lắm.”
Cố Diệp vẫn giữ tách trà trên tay, nhìn hắn: “Thật sự… tuyệt quá.”
Giọng hắn thấp và nhẹ. Nhưng bởi vì đôi mắt sâu thẳm và vẻ mặt quá đỗi tập trung của hắn mà câu nói ấy như mang theo một cảm xúc mãnh liệt.
Một người đàn ông đẹp trai, khi tập trung nhìn ai đó, rất dễ khiến cảm xúc của người đối diện bị lung lay. Đặc biệt đôi mắt đào hoa quyến rũ ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT