Mùa hè nóng bức cuối cùng cũng qua đi, thời gian đầu thu mát mẻ thật sự rất thích hợp để đi săn. Dù hiện tại hoàng đế không thích đi săn, thậm chí không biết cưỡi ngựa, nhưng mùa thu săn bắn là truyền thống đã tồn tại từ thời kỳ trước của hoàng đế, vì vậy những thế gia cũng không muốn bỏ lỡ dịp này để hưởng lạc. Ngay lúc này, họ đã hướng hoàng đế đề xuất tổ chức một cuộc thu săn.
Sau khi mọi thứ được chuẩn bị thỏa đáng, dưới sự bảo vệ của quân lính, mọi người đã cùng nhau lên đường tới hành võ sơn. Tại chân núi hành võ có một hành cung, mọi người sẽ săn bắn và vui chơi trên núi vào ban ngày, còn buổi tối thì ở lại trong hành cung.
Trong cuộc đi săn này, Tiêu gia và Vĩnh An Vương gia đương nhiên cũng không thể không cạnh tranh xem ai sẽ săn được nhiều thú hơn.
Dù bên Vĩnh An Vương chủ yếu là văn nhân, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không có những võ tướng bảo vệ. Từ trước đến nay, Tiêu gia và Vĩnh An Vương luôn mâu thuẫn, và Dương tướng quân - một trong những tướng quân dũng mạnh của Tiêu gia - cũng đã sớm bị Vĩnh An Vương mượn sức để hỗ trợ.
Kiều Thần không mấy hứng thú với việc đi săn, hắn chỉ thích cảm giác cưỡi ngựa phi nhanh giữa rừng núi.
Kiều Thần một mình cưỡi ngựa, đầu tiên là thong thả đi lên phía trước, nhóm Vĩnh An Vương từ phía sau đuổi kịp, vừa qua bên cạnh hắn, Vĩnh An Vương dừng lại nói: “Cảnh quân, ngươi cùng chúng ta đi đi, nơi này trong rừng dã thú nhiều quá, một mình ngươi quá nguy hiểm.”
Kiều Thần chỉ mới đi tham gia vài buổi yến hội, giờ đã được gọi thân thiết như vậy, hắn gạt đi cảm giác khó chịu trong lòng, cười đáp: “Ta sẽ không vào sâu trong rừng, chỉ đi quanh đây thôi, nơi này nhiều lính canh, không có gì nguy hiểm. Hơn nữa, ta cũng không đi săn, chỉ sợ lại thêm phiền phức cho Vương gia, nên không đi cùng Vương gia đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT