"Một hạt lúa gieo mùa xuân, thu thành vạn hạt. Bốn biển không có ruộng nhàn rỗi, nông phu vẫn còn đói chết..."
Khúc Khinh La thấp giọng lặp lại câu thơ mà Giang Chu đọc.
Trong mắt có vẻ mê mang, còn kèm theo vài phần thương xót.
Giang Chu có chút không đành lòng, nói: "Không nghĩ ra thì đừng nghĩ, về sau ngươi sẽ chậm rãi nhìn thấy."
Người như vậy, sẽ càng ngày càng gặp nhiều...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT