Tông Khuyết im lặng, quả thực hắn không thể phản bác chuyện này.
Giang Trầm được thả ra, cũng được phép vào phòng hoa. Thần sắc anh ta sảng khoái, nhưng từ khi ngồi xuống đã nhìn chằm chằm vào Tông Khuyết, cố gắng nhìn ra chút day dứt nào đó trên mặt người đàn ông này, nhưng không có, một chút cũng không.
"Chuyện này quả thực rất xin lỗi, bây giờ anh cảm thấy thế nào rồi?" Tông Khuyết hỏi.
"Cơ thể thực sự nhẹ hơn trước rất nhiều." Giang Trầm nhìn lòng bàn tay mình nói, "Nhưng không cảm nhận được dị năng."
"Tay." Tông Khuyết nói.
Giang Trầm đưa cổ tay ra, khi đối phương chạm vào cổ tay mình, anh ta liếc nhìn Ngu Vân Duyệt bên cạnh, đối mặt với ánh mắt cười của y, trong khoảnh khắc đó anh ta cảm thấy hơi rợn tóc gáy.
Người này rất đẹp, trông cũng rất dịu dàng, hoàn toàn khác với lời đồn. Nhưng anh ta có một trực giác tự nhiên về con người. Chưa nói đến những chuyện anh ta đã biết, người này tuyệt đối không vô hại như vẻ bề ngoài, đặc biệt là khi đối mặt với y, có cảm giác như ngay cả tâm tư thầm kín cũng bị nhìn thấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT