Ngu Vân Duyệt nghe lời gã nói, nụ cười càng rạng rỡ hơn. Y vỗ tay nói: "Nói như vậy không phải tốt hơn sao, cứ phải bắt đầu bằng cái gì là thích, khiến áp lực tâm lý của tôi lớn quá. Trực tiếp nói ra thứ mình muốn, thực sự có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian. Nếu anh ấy có thể quyết tâm như vậy đối với tôi, tôi nhất định sẽ rất vui."
Bàng Chinh nhìn nụ cười của y nói: "Cậu cứ thế mà không sợ gì ư? Người của cậu không cản được tôi, chỉ cần tôi muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cậu trở thành người của tôi."
Ngu Vân Duyệt quay người tựa lưng vào bàn cười nói: "Vậy sao anh không ra tay đi?"
Bàng Chinh nhìn y, vì gã e ngại. Mặc dù người trước mặt trông yếu ớt, nhưng mưu kế của y quá đáng sợ. Y chưa bao giờ hoàn toàn đặt mình dưới sự kiểm soát của đối phương. Mỗi lần đối thủ nghĩ rằng đã thắng, cuối cùng đều rơi vào lòng bàn tay y.
Hôm nay gã đến bất ngờ, nhưng chưa chắc người này đã không chuẩn bị.
"Anh không cần sợ, tôi có bao nhiêu người thực ra anh rất rõ." Ngu Vân Duyệt cười nói, "Tôi đang hát không thành kế, hôm nay anh không ra tay, sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa."
Bàng Chinh đứng yên, những suy nghĩ đã được nói ra, khi bắt đầu tính toán sức mạnh, đầu óc gã cũng bình tĩnh lại. Nhưng gã không đoán được đối phương dựa vào cái gì: "Tôi không sợ, mà là lo cho cơ thể của cậu. Cậu nghỉ ngơi đi, chuyện bên ngoài không cần cậu bận tâm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play