"Được" Triệu Vệ Quốc không phản đối gật đầu đáp ứng.
Anh thật sự nhớ không rõ hình dáng của vợ trước của mình nên đối với đề nghị của Hứa Đào hoàn toàn tán thành, ký ức không thể lưu giữ hình dáng của ai đó nhưng máy ảnh thì có thể.
"Anh sắp xếp ngày nào đó tan tầm sớm chút, chúng ta mang Tiểu Nam đi chụp ảnh, thuận tiện gửi về quê một tấm" Bà Triệu rất thương Tiểu Nam, xa cách lâu như vậy chắc cũng đang nhớ Tiểu Nam lắm..
"Được"
Sau khi cùng Hứa Đào thương lượng xong thì khoảng hai ngày sau Triệu Vệ Quốc tan tầm sớm, một nhà ba người ăn mặc chỉnh tề dẫn theo Tiểu Nam đi tiệm chụp ảnh.
Đối với việc chụp ảnh Triệu Vệ Quốc hết sức nghiêm túc nên anh cố ý mặc quân trang.
Từ sau khi xuất ngũ anh đã cất đi bộ quân trang không có thường xuyên mặc, anh luôn tưởng nhớ lại thời khắc mặc quân trang rồi lại có chút luyến tiếc, về sau anh không thể giống như trước kia mỗi năm nhận được quân trang từ phía trên phát xuống.
Bởi vì đây có thể là lần cuối anh mặc quân trang thế này nên có chút luyến tiếc, ngày thường cất quân trang gọn gàng một nơi, nếu hôm nay không phải đi chụp ảnh thì chắc anh sẽ không mặc.
"Này, anh xuyên quân trang thật soái!!!!" Hứa Đào kinh ngạc nhìn Triệu Vệ Quốc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT