Nếu Tiểu Chí không cha không mẹ Hứa Đào có thể nhận nuôi nó nhưng thực tế không phải, Tiểu Chí không phải là cô nhi không nơi nương tựa mà còn có mẹ, cho nên nó chỉ có thể tự mình kiên cường lớn lên, Hứa Đào không thể nhún tay xen vào việc người khác, cuộc sống này thật tàn nhẫn, đứa nhỏ không có ô che mưa thì phải lều mình chạy cố gắng chạy khi gặp mưa xuống.
"Dạ, cảm ơn dì" Tiểu Chí gật đầu, sau đó đi đến cầm bao bố chạy đi xa...
Hứa Đào nắm tay Tiểu Nam đứng đó nhìn Tiểu Chí chạy đi xa đến khi không nhìn thấy thân ảnh của nó mới rời đi.
"Mẹ!: Tiểu Nam lôi kéo tay Hứa Đào: "Anh Tiểu Chí chạy đi rồi không trở về nhà nữa sao?"
"Anh Tiểu Chí đi là để tự mình trưởng thành" Hứa Đào khom lưng bế Tiểu Nam lên nghẹn ngào trả lời bé.
Tiểu Nam còn nhỏ không hiểu lời nói của Hứa Đào, đứa nhỏ lập tức cười hì hì khoa tay múa chân cùng Hứa Đào: "Tiểu Nam đánh gà trống!"
Tiểu Nam đây là cùng Hứa Đào khoe chính mình vừa rồi dũng cảm.
"Ừ, Tiểu Nam rất tuyệt nhưng không có mẹ bên cạnh không thể như vậy biết không?" Hứa Đào xoa mặt nhỏ tiểu gia hỏa nhắc nhở.
Lâm Phương mụ phù thủy kia nếu cô không ở bên cạnh chắc chắn cô ta một cước có thể đá bay đứa nhỏ, Hứa Đào không dám cho tiểu gia hỏa này mạo hiểm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play