Ngô Tuệ vẫn chấp niệm có đứa con trai, nhìn đến đám con nít ở đây liền chú ý, hơn nữa Tiểu Nam cũng ở trong đó, chơi cùng tiểu đồng bọn hơn một tháng sớm chiều đã quen thuộc nhưng Tiểu Nam trắng noãn nổi bật trong đám nhìn vào là thấy liền.
Hứa Đào cũng không khách sáo nữa, nhân gia tới ăn cơm đem theo lễ vật cô nhận lấy, cũng là tâm ý của người ta không nhận thì không được.
"Đúng vậy, trong hẻm này con nít rất nhiều" Hứa Đào cười tiếp lời sau đó hỏi Ngô Tuệ: "Chị em Tiểu Cầm nhà chị đâu sao không đến cùng?"
"Chị cùng lão Diệp tới là được rồi, nào có ai ra cửa ăn một bữa cơm lại dẫn theo một đám" Ngô Tuệ sờ mặt nhỏ của con gái út nói.
Nếu không phải đứa con gái út cần phải chiếu cố cô cũng không tính mang bé theo: "Mấy đứa trong nhà chị nó hiểu chuyện, còn bận ở nhà vội xâu hạt chuỗi kết hoa, nên chị kêu chị em bọn nó ăn ở nhà rồi".
Tuy rằng Hứa Đào biết đây là chuyện bình thường ở thời đại này nhưng nghĩ đến mấy tiểu nha đầu ngoan ngoãn kia nhịn không được đau lòng.
Thập niên này chính là vậy, người lớn đi ra cửa ăn cơm mà mang đứa nhỏ theo sẽ bị nói này nọ, nhưng bị người lớn bắt ở nhà cũng đáng thương, Hứa Đào thật sự không đành lòng hơn nữa cô cũng rất thích chị em Tiểu Cầm hiểu chuyện đến mức chọc người khác đau lòng.
"Chị dâu, kêu chị em Tiểu Cầm tới cùng ăn đi, em chuẩn bị nhiều đồ ăn lắm, còn có bánh sinh nhật, ăn không hết thì lãng phí. Hiện tại thời tiết lại nóng, đồ ăn bảo quản không lâu được" Hứa Đào nghiêm túc nói với Ngô Tuệ.
Nghĩ đến mấy tiểu nha đầu đơn độc ở nhà ăn, mà không phải đơn độc nữa chính là tùy tiện ăn cho qua bữa tối thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play